Tác giả: Cây Mọng Nước Thích Ăn Thịt
Editor: Thiên Nhược Hữu Tình – 天若有情
Văn án:
Ta đã nuôi phế nam chính rồi!
Theo như tiểu thuyết, giờ này hắn phải ngồi trên điện Kim Loan, anh minh quyết đoán, khuynh đảo giang sơn.
Chứ không phải… ít nhất là không nên… nghiêng ngả trên long ỷ, than thở với ta:
“Quốc khố của trẫm, khi nào mới có tiền đây?”
“Dạo này bá quan sao chẳng ai đi muộn nữa, trẫm chẳng có cách nào trừ bổng lộc của họ cả.”
“Hay là chọn đại một tên tham quan để tịch biên gia sản nhỉ.”
P/S:
Căn bản là truyện cổ đại theo văn phong hiện đại. Cười không ngậm được mồm.
Đoạn cuối có hơi nhanh một chút, có điều truyện ngắn, mang tính chất giải trí là chính, đừng quá để cốt truyện ảnh hưởng :D.
Spoil:
Đêm đó, Tạ Lâm Giản thức trắng đêm.
Sáng sớm hôm sau, hắn ném cho ta một chồng công văn dày cộp: “Về chế độ khảo hạch và kiểm tra các quan chức các cấp”, “Những điều cần lưu ý khi thiết triều và các biện pháp trừng phạt liên quan”, “Thư kêu gọi toàn quốc thực hành tiết kiệm”…
Từng câu từng chữ khắp nơi, nhưng đập vào mắt ta chỉ có hai chữ.
“Khấu trừ”
Đi muộn về sớm phải khấu trừ, trang phục không chỉnh tề phải khấu trừ, hiệu suất làm việc kém phải khấu trừ…
Tạ Lâm Giản trừng mắt với hai quầng thâm đen sì, đắc ý hỏi ta: “Thế nào, lần này có phải đã nói lý lẽ rồi không?”
Bình luận